Tôi đang đứng nơi nào trên đôi
chân tôi. Tôi đang đứng nơi nào
trên quê nhà mà lung lay ngọn
gió lất phất mưa bay. Tôi đang
đứng nơi nào trên quê ḿnh mà
không một người quen mây ùn-ùn
xô tới... cảm giác như đang đứng
chênh-vêng trên mơm đá nhô ra
biển động, trên thăm-thẳm mây trôi
dưới nhấp-nhô hố thẳm gió tư
bề lốc xoáy hoàng-hôn đen tím
bốn phương trời nam ta. Tôi đang
đứng nơi nào trên chính cuộc đời
tôi mà hoang-mang sợ sệt suồt
đời luân-lưu bờ cơi. Tôi đang
đứng nơi nào trên đường chỉ bàn
tay tôi mà ngă ba ngă tư
chằng chịt níu kéo không tha... Tôi
đang đứng nơi nào trong trái tim
tôi mà cứ bị xua đuổi chối
từ lănh đạm của con tim mệt
mỏi này... Tôi đang đứng nơi nào
trong trái tim em... đă ba mươi
mấy năm... trong Đêm, t́m tâm tim
ĐOÀN MINH HẢI
Saigon 200504
|